Actinidia

Actinidia là một chi dây leo và cây bụi, chủ yếu được biết đến với các loại cây trồng như kiwi (actinidia chinensis) và các loài liên quan khác tạo ra quả mọng thơm. Actinidia phân bố ở các vùng ôn đới và cận nhiệt đới của Đông Á, đặc biệt là ở Trung Quốc và các nước lân cận. Khi được trồng, Actinidia thường được đánh giá cao vì quả hấp dẫn, giàu vitamin và có hương vị ngọt-chua tinh tế. Ngoài ra, một số loài cũng khá đẹp do có các chồi xanh rậm rạp leo lên các giá đỡ.
Nguồn gốc của tên
Tên chi actinidia bắt nguồn từ từ tiếng Hy Lạp "aktis", có nghĩa là "tia" hoặc "tia sáng". Người ta tin rằng nó được chọn do sự sắp xếp tỏa ra (hướng tâm) độc đáo của lõi quả hoặc hình dạng của một số thành phần hoa. Chi này lần đầu tiên được mô tả khoa học vào thế kỷ 19 và kể từ đó đã bao gồm nhiều loài, một số loài trong số đó được trồng tích cực trong nghề làm vườn thương mại và tư nhân.
Hình thức sống
Trong môi trường sống tự nhiên, Actinidia là một loại dây leo lâu năm có khả năng leo lên các cây lân cận hoặc các giá đỡ nhân tạo. Thân cây thường khá mềm dẻo, trở nên gỗ theo thời gian và có thể dài tới vài mét. Lá của hầu hết các loài có hình bầu dục, với các cạnh răng cưa, thường dày và bóng.
Trong môi trường có không gian hạn chế (như trong vườn và đất nhà), Actinidia thường được trồng như một cây leo được huấn luyện theo chiều dọc trên giàn. Nếu muốn, nó cũng có thể được tạo hình thành một bụi cây hoặc một "màn che xanh" nhỏ. Điều quan trọng là để cho các chồi mọc hướng lên trên, phù hợp với xu hướng tự nhiên của chi thực vật này.
Gia đình
Actinidia thuộc họ Actinidiaceae. Đây là một họ thực vật có hoa tương đối nhỏ, bao gồm một số chi ngoài Actinidia, nhiều chi trong số đó có nguồn gốc từ châu Á. Các thành viên của họ này thường là cây leo thân gỗ hoặc cây bụi thích nghi với cuộc sống ở tầng dưới tán rừng, nơi chúng sử dụng thân cây để hỗ trợ.
Họ Actinidiaceae, mặc dù nhỏ so với các họ lớn hơn, đã trở nên nổi tiếng nhờ các loài có quả như kiwi (actinidia chinensis và các loài liên quan). Về mặt thực vật học, họ Actinidiaceae rất thú vị vì chúng chuyên về phát triển leo và chiến lược sinh thái của chúng là thu hút các loài thụ phấn bằng những bông hoa có màu sắc rực rỡ.
Đặc điểm thực vật
Actinidia có các chồi leo, trở nên gỗ theo thời gian, tạo thành một hệ thống giống như dây leo có khả năng bám vào các giá đỡ hoặc thân cây lân cận. Lá mọc so le, đơn giản, với các mức độ lông tơ khác nhau và các sắc thái loang lổ ở một số loài cây cảnh (như actinidia kolomikta). Hoa đối xứng, thường có màu trắng hoặc màu kem, với một số loài có tông màu xanh lục hoặc hồng.
Quả là một loại quả mọng, thường có hình bầu dục, được bao phủ bởi một lớp vỏ mỏng hoặc lông tơ (như quả kiwi). Bên trong, có nhiều hạt đen nhỏ được bao quanh bởi phần thịt quả mọng nước. Các loài hoang dã có quả nhỏ hơn nhưng vẫn có hương vị chua ngọt đặc trưng. Các giống được trồng có thể phát triển đến kích thước đáng kể (lên đến 6-8 cm hoặc hơn).
Thành phần hóa học
Quả Actinidia được biết đến với hàm lượng vitamin C cao, có thể vượt qua cả chanh và cam. Ngoài ra, quả mọng còn chứa vitamin B, carotenoid, axit folic và một loạt các nguyên tố vi lượng (kali, magiê, canxi). Vị ngọt của quả là do fructose và glucose, trong khi axit hữu cơ mang lại vị chua tươi.
Hợp chất polyphenolic có đặc tính chống oxy hóa có trong hạt và vỏ. Lá và thân cây cũng chứa một lượng nhỏ tinh dầu và tannin, nhưng chúng thường không được sử dụng làm thực phẩm; chúng thường được sử dụng cho mục đích trang trí hoặc thực tế.
Nguồn gốc
Phạm vi tự nhiên của Actinidia bao gồm các vùng rừng và núi ở Đông Á: Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc và một số vùng Viễn Đông của Nga. Nhiều loài thích nghi với khí hậu ôn đới với mùa hè ẩm ướt và mùa đông khá lạnh. Một số loài cũng phát triển ở vùng cận nhiệt đới, đặc biệt là ở miền nam Trung Quốc.
Actinidia được du nhập vào châu Âu và các nơi khác trên thế giới bắt đầu từ cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20. Kiwi (actinidia chinensis) trở nên đặc biệt phổ biến, có tầm quan trọng trên toàn thế giới như một loại cây ăn quả. Ở các vùng phía bắc, nơi kiwi không phát triển mạnh do thiếu ấm, các loài chịu lạnh hơn (như actinidia kolomikta, actinidia arguta và các loài khác) được trồng.
Dễ dàng phát triển
Việc chăm sóc Actinidia không quá khó, nhưng cây cần được đặt đúng vị trí: giá đỡ hoặc giàn, đủ ánh sáng và độ ẩm trong suốt thời kỳ sinh trưởng. Điều quan trọng là phải chọn loài hoặc giống phù hợp với điều kiện khí hậu của khu vực, vì các loài Actinidia khác nhau có khả năng chịu lạnh khác nhau.
Đối với người làm vườn mới bắt đầu, việc nắm vững những điều cơ bản về chăm sóc rất dễ dàng: tưới nước thường xuyên trong thời kỳ khô hạn, bón phân vào mùa xuân và mùa hè, và cắt tỉa để tạo hình cây thành cây bụi hoặc cây leo. Cây có khả năng cho năng suất ổn định (với điều kiện có cả cây cái và cây đực hoặc giống lưỡng tính).
Loài, giống
Chi Actinidia có khoảng 40–60 loài, trong đó loài được biết đến nhiều nhất là:
Actinidia chinensis (kiwi) — loại quả ăn được lớn nhất.
Actinidia deliciosa — có họ hàng gần với kiwi, cũng được trồng để lấy quả lớn.
Actinidia kolomikta — nổi tiếng với khả năng chịu lạnh tốt, lá có màu trắng hồng trang trí ở phần chóp.
Actinidia arguta (lá nhọn) — quả nhỏ hơn nhưng năng suất cao và khả năng chịu lạnh. Các nhà lai tạo đã phát triển nhiều giống có thời gian chín, kích thước quả và đặc điểm lá cảnh khác nhau.
Kích cỡ
Actinidia có thể dài tới 5-10 mét, mặc dù một số dạng đặc biệt lớn (kiwi) có thể cao tới 15 mét trong điều kiện lý tưởng. Khi trồng trên giàn, các chồi của cây được sắp xếp theo các thanh dẫn dọc và ngang để tạo thành hình dạng mong muốn.
Về chiều rộng, cây có thể phân nhánh rộng rãi, bao phủ diện tích lớn khi có đủ không gian. Tuy nhiên, trong thực hành làm vườn, thường cần hạn chế sự lan rộng quá mức để đơn giản hóa việc thu hoạch quả và duy trì sức khỏe của cây nho.
Cường độ tăng trưởng
Trong điều kiện thích hợp (nhiệt độ, độ ẩm và chất dinh dưỡng đầy đủ), Actinidia có thể phát triển khá nhanh, một số loài tăng thêm 1-2 mét mỗi mùa. Tốc độ tăng trưởng tối đa được quan sát thấy ở những mẫu vật non từ 3-5 năm tuổi khi cây leo đang tích cực hình thành bộ xương chính.
Theo thời gian, tốc độ tăng trưởng có thể chậm lại đôi chút, nhưng với việc cắt tỉa và bón phân thường xuyên, cây vẫn duy trì được khả năng phân nhánh và trẻ hóa cao. Cường độ tăng trưởng cũng khác nhau tùy theo loài: kiwi (actinidia chinensis) phát triển nhanh hơn, trong khi một số dạng cây cảnh lại phát triển chậm hơn.
Tuổi thọ
Nhiều loài Actinidia được coi là sống lâu: với sự chăm sóc thích hợp, chúng có thể sống và ra quả trong 20–30 năm, và một số mẫu vật có thể đạt tới 50 năm. Đỉnh cao năng suất chính (ra hoa và kết quả) xảy ra trong khoảng từ 5–15 năm tuổi khi cây nho đã phát triển tốt.
Khi cây già đi, thân cây trở nên gỗ và một số cành chết đi, đây là điều tự nhiên đối với cây dây leo lâu năm. Việc cắt tỉa trẻ hóa thường xuyên giúp kéo dài thời kỳ ra quả tích cực đồng thời duy trì sức khỏe và vẻ ngoài trang trí của cây.
Nhiệt độ
Các loài actinidia khác nhau có khả năng chịu lạnh khác nhau: kolomikta và arguta có thể chịu được sương giá xuống tới -25–30°c, khiến chúng thích hợp với khí hậu lạnh vừa phải. Kiwi (actinidia chinensis) cần điều kiện ôn hòa hơn, với nhiệt độ mùa đông không xuống dưới -8–10°c trong thời gian dài.
Trong thời kỳ sinh trưởng tích cực, nhiệt độ tối ưu là 20–25°c, cây có thể chịu được nhiệt độ tăng lên đến 30°c miễn là rễ được giữ ẩm. Nhiệt độ âm mạnh vào mùa đông có thể chịu được nếu rễ được phủ lớp phủ và thân cây được bảo vệ (đặc biệt là đối với cây non).
Độ ẩm
Dây leo Actinidia ưa thích vi khí hậu ẩm vừa phải, tương tự như vùng rừng rậm hoặc cận nhiệt đới. Chúng không yêu cầu độ ẩm cực cao, nhưng nếu trồng trong nhà, không gian phải được thông gió thường xuyên để tránh không khí trở nên quá khô, có thể gây hại cho chồi.
Trong thời kỳ khô hạn ngoài trời, đặc biệt là trong quá trình hình thành quả mọng, việc tưới nước đầy đủ là điều cần thiết để tránh đất bị khô. Nếu đất khô, quả có thể rụng hoặc mất độ ngọt và lá có thể héo.
Chiếu sáng và bố trí trong nhà
Actinidia cần ánh sáng mạnh, khuếch tán hoặc bóng râm nhẹ. Ánh sáng mặt trời trực tiếp vào giữa trưa có thể gây cháy lá non, đặc biệt là nếu cây không quen với ánh nắng mặt trời. Trong vườn, một nơi có đủ ánh sáng mặt trời vào buổi sáng hoặc buổi tối và được bảo vệ khỏi cái nóng giữa trưa là lý tưởng.
Đối với trồng trong nhà hoặc trong nhà kính, hãy đặt chậu cây gần cửa sổ hướng tây hoặc hướng đông. Nếu cửa sổ hướng về phía bắc, có thể cần thêm ánh sáng để thúc đẩy sự phát triển và ra hoa. Ở nơi quá tối, cây nho có thể trở nên gầy guộc, nhợt nhạt và ít quả (hoặc không có quả nào cả).
Đất và chất nền
Đối với cây Actinidia ngoài trời, đất nhẹ, thoát nước tốt, giàu chất hữu cơ với độ pH từ 5,5 đến 6,5 là lý tưởng. Nên tránh hàm lượng canxi quá cao (khu vực đá vôi). Khi trồng, nên bổ sung thêm phân ủ lá, than bùn hoặc cát để cải thiện cấu trúc và duy trì độ pH hơi chua.
Đối với việc trồng cây trong chậu, thành phần giá thể như sau:
- Đất trồng cỏ: 2 phần
- Lá mục hoặc phân trộn: 1 phần
- Than bùn: 1 phần
- Cát hoặc đá trân châu: 1 phần
Cần thoát nước (2–3 cm đất sét nở) ở đáy. Nếu cần, để điều chỉnh độ chua, có thể thêm một ít than bùn có tính axit hoặc lưu huỳnh, nhưng nên tránh vôi.
Tưới nước
Trong thời kỳ sinh trưởng và ra quả vào mùa hè, Actinidia cần được tưới nước thường xuyên. Đất phải hơi ẩm ở độ sâu 2–3 cm nhưng không được ngập úng. Phun thêm lá có thể làm tăng độ ẩm không khí, nhưng điều quan trọng là phải làm vào buổi sáng hoặc buổi tối khi mặt trời không đốt cháy lá ướt.
Vào mùa đông (hoặc trong phòng mát hơn), cây chậm phát triển và một số lá có thể rụng (ở các loài rụng lá). Cần giảm lượng nước tưới, để giá thể khô đi 1–2 cm. Cần cẩn thận khi tưới nước nếu nhiệt độ dưới 15°c để tránh thối rễ.
Bón phân và cho ăn
Để duy trì sự phát triển tích cực và năng suất cao (ở các loài có quả), nên bón phân cho Actinidia vào mùa xuân và mùa hè. Cứ 2–3 tuần, bón phân khoáng hoàn chỉnh (thành phần npk có chứa vi chất dinh dưỡng) hoặc chất hữu cơ (phân chuồng pha loãng, phân trộn). Điều này kích thích sự hình thành nụ và cải thiện khả năng đậu quả.
Các phương pháp áp dụng bao gồm tưới dung dịch phân bón xung quanh gốc hoặc rải hạt vào vòng rễ sau đó tưới nước. Vào cuối mùa hè, việc bón phân đạm được dừng lại để cho phép các chồi cứng lại trước thời tiết lạnh và tăng khả năng chịu đựng của mùa đông.
Ra hoa
Hoa của Actinidia thường có màu trắng hoặc xanh lục nhạt, đơn độc hoặc xếp thành từng cụm đặc trưng của cây dây leo: treo trên cuống ngắn. Một số loài (như actinidia kolomikta) có hoa có đường kính lên tới 2–3 cm và nhiều giống có mùi thơm nhẹ, đôi khi ngọt ngào thu hút côn trùng thụ phấn.
Hầu hết các loài Actinidia là loài lưỡng tính — có cây đực và cây cái, nghĩa là cần phải trồng nhiều mẫu vật khác giới tính để tạo ra quả. Các giống tự thụ phấn cũng đã được phát triển, nhưng thụ phấn tốt vẫn làm tăng năng suất và kích thước quả.
Sự lan truyền
Actinidia có thể được nhân giống bằng hạt hoặc bằng phương pháp sinh dưỡng (bằng cành giâm xanh hoặc bán gỗ). Hạt được lấy từ quả chín, rửa sạch, phơi khô và gieo vào mùa xuân trong giá thể nhẹ, giữ ở nhiệt độ 20–25°c. Cây con cần được tưới nước thường xuyên và chiếu sáng tốt. Tuy nhiên, khi nhân giống bằng hạt, có khả năng cao xảy ra hiện tượng phân chia đặc điểm và kết quả không thể đoán trước (bao gồm các dạng giới tính khác nhau).
Giâm cành được thực hiện vào đầu mùa hè, dài khoảng 10–15 cm, cắt bỏ lá phía dưới và để lại một vài lá phía trên. Cắt cành được xử lý bằng hormone ra rễ và trồng trong hỗn hợp than bùn-cát, phủ nilon để tăng độ ẩm. Rễ hình thành sau 3–4 tuần. Giâm cành đã ra rễ được cấy vào các thùng chứa riêng biệt và sau một năm, chúng có thể được trồng ở vị trí cố định.
Đặc điểm theo mùa
Vào mùa xuân, nhựa cây bắt đầu chảy, chồi non và lá phát triển nhanh chóng, và nụ hoa hình thành. Trong thời gian này, việc tưới nước và bón phân thường xuyên là rất quan trọng. Vào mùa hè, cây ra hoa và hình thành quả (đối với các loài có quả). Việc tưới nước tích cực và bảo vệ khỏi tình trạng quá nóng đặc biệt quan trọng ở những vùng có khí hậu nóng.
Vào mùa thu, quả chín và lá có thể đổi màu (ở một số loài cây cảnh). Cây nho rụng lá trước mùa đông (đối với các loài cây rụng lá). Trong thời gian này, có thể cắt tỉa trẻ hóa và chuẩn bị cho thời tiết lạnh (bón lót rễ, bảo vệ chồi non).
Tính năng chăm sóc
Những điểm chính cần lưu ý khi chăm sóc cây Actinidia bao gồm tưới nước thường xuyên vào mùa hè, bảo vệ cây khỏi bị khô và đảm bảo thoát nước tốt. Không nên trồng cây gần những cây lớn vì có thể cạnh tranh nước đáng kể. Việc cắt tỉa giúp duy trì hình dạng và ngăn ngừa cây mọc chen chúc quá mức.
Một số loài (như kiwi) cần giàn hoặc giá đỡ chắc chắn khác để cây leo. Ngoài ra, hãy xem xét sự phân biệt giới tính của cây: nếu giống là đơn tính khác gốc, cần ít nhất một cây đực cho một số cây cái để đảm bảo ra quả.
Chăm sóc trong điều kiện trong nhà
Khi trồng trong nhà, Actinidia hiếm khi đạt kích thước lớn, nhưng nó có thể phát triển như một cây leo cảnh, đôi khi thậm chí còn tạo ra những quả nhỏ (ở các giống nhỏ gọn hơn hoặc được lai tạo). Một chậu lớn được chọn vì hệ thống rễ nhanh chóng chiếm giữ giá thể. Cần có một lớp thoát nước dày 2–3 cm ở đáy. Giá thể bao gồm đất cỏ, phân trộn lá, cát và than bùn (tỷ lệ thô là 2:1:1:1).
Chậu cây được đặt cạnh cửa sổ sáng: hướng đông hoặc hướng tây. Nếu cửa sổ hướng về phía nam, nên che nắng vào giữa trưa. Nhiệt độ vào mùa xuân và mùa hè là 20–25°c, và vào mùa đông, có thể giảm xuống 10–15°c để cây được nghỉ ngơi một chút. Tưới nước bằng nước ấm, lắng, để lớp đất trên cùng khô 1–2 cm trước khi tưới lại.
Bón phân được thực hiện 2–3 tuần một lần trong thời kỳ sinh trưởng tích cực bằng cách sử dụng phân bón phức hợp. Vào mùa đông, khi nhiệt độ thấp hơn, việc cho ăn sẽ dừng lại và việc tưới nước sẽ giảm đáng kể. Một số lá có thể rụng, đây là hiện tượng bình thường đối với các loài cây rụng lá. Vào mùa xuân, cây "thức dậy" và việc chăm sóc sẽ trở lại theo lịch trình thông thường.
Để kích thích phân nhánh và duy trì hình dạng gọn gàng, phần ngọn được cắt tỉa. Nếu lá bắt đầu chuyển sang màu vàng, nên kiểm tra độ axit của đất (pH trong khoảng 5,5–6,5) và bón phân khi cần thiết để điều chỉnh. Điều quan trọng là tránh nước cứng, giàu vôi, vì nước này sẽ gây ra phản ứng kiềm trong giá thể.
Cấy ghép
Các mẫu cây non nên được cấy ghép 1-2 năm một lần vào mùa xuân, trước khi bắt đầu phát triển tích cực. Cây trưởng thành được thay chậu ít thường xuyên hơn (2-3 năm một lần), với một phần giá thể được thay đổi và thể tích chậu tăng lên. Hệ thống rễ được kiểm tra và bất kỳ khu vực nào bị thối đều được cắt tỉa.
Tốt hơn là không nên chọn chậu có đường kính quá lớn cho sự phát triển sau này, vì chất nền dư thừa có thể trở nên có tính axit và gây ra các vấn đề về hệ thống rễ. Sau khi cấy ghép, cây nên được đặt trong bóng râm một phần trong 1-2 tuần, với lượng nước vừa phải cho đến khi rễ thích nghi.
Cắt tỉa và tạo hình vương miện
Cắt tỉa là cần thiết để điều chỉnh hình dạng và kích thích ra quả (đối với các giống cây có quả). Việc này được thực hiện vào cuối mùa thu hoặc mùa đông, khi cây đang ngủ đông, hoặc vào đầu mùa xuân trước khi nhựa cây chảy mạnh. Cắt bỏ các chồi yếu, bị hư hỏng và mọc chen chúc, và nếu cần, cắt ngắn thân chính để kích thích phân nhánh.
Khi trồng trên giàn, một hoặc hai thân chính và một số nhánh đậu quả được hình thành. Hàng năm, cắt tỉa vệ sinh và tỉa thưa được thực hiện để tránh che bóng cho các khu vực tán cây bên trong. Đối với các mẫu vật trong nhà, việc cắt tỉa giúp duy trì kích thước nhỏ gọn trong khi vẫn giữ cho cây nho ở tình trạng tốt.
Các vấn đề tiềm ẩn và giải pháp
Trong số các bệnh, có bệnh thối rễ do ngập úng, bệnh phấn trắng do độ ẩm quá cao và thông gió kém, và bệnh vàng lá do đất kiềm và thiếu chất dinh dưỡng. Các giải pháp bao gồm điều chỉnh lịch trình tưới nước, cải thiện hệ thống thoát nước, điều chỉnh độ chua của đất và sử dụng thuốc diệt nấm hoặc các phương pháp xử lý khác theo hướng dẫn.
Thiếu hụt chất dinh dưỡng (đặc biệt là nitơ và sắt) khiến lá nhợt nhạt và đậu quả yếu. Bón phân bằng phân bón phức hợp và bổ sung các sản phẩm có chứa sắt giúp ổn định tình hình. Cuối cùng, một sai lầm khi tưới nước — thiếu nước trong quá trình sinh trưởng tích cực — có thể dẫn đến rụng quả.
Sâu bọ
Các loài gây hại chính có thể là rệp, nhện đỏ, bọ trĩ, cũng như một số loại ốc sên và sên (trong canh tác ngoài trời). Các biện pháp phòng ngừa bao gồm kiểm soát độ ẩm, tránh trồng quá nhiều cây và kiểm tra thường xuyên. Đối với các đợt xâm nhiễm nhỏ, có thể sử dụng dung dịch xà phòng, trong khi đối với các vấn đề nghiêm trọng hơn, nên sử dụng thuốc trừ sâu hoặc thuốc diệt ve.
Việc theo dõi độ sạch của lá cũng rất quan trọng, đặc biệt là trong nhà: bụi làm tắc khí khổng, cản trở quá trình trao đổi khí và làm cây yếu đi, khiến sâu bệnh dễ xâm nhập hơn. Việc phun nước sạch và thông gió thường xuyên có thể làm giảm nguy cơ bị côn trùng tấn công.
Làm sạch không khí
Do khối lượng lá của nó, actinidia có thể cải thiện chất lượng không khí một chút bằng cách hấp thụ một lượng nhỏ carbon dioxide và giải phóng oxy. Hiệu ứng này rõ rệt hơn trong vườn, nơi dây leo tạo ra các khu vực râm mát và giữ bụi trên bề mặt lá của nó. Trong nhà, nếu cây và tán lá đủ lớn, hiệu ứng này có thể dễ nhận thấy hơn một chút, mặc dù thường được coi là vừa phải.
Giống như nhiều loại cây xanh khác, Actinidia tạo ra vi khí hậu dễ chịu hơn và giảm căng thẳng về mặt tâm lý. Tuy nhiên, không nên coi nó là "bộ lọc" chính để thanh lọc không khí — bất kỳ loại cây leo nào cũng có diện tích lá hạn chế và để ảnh hưởng đáng kể đến thành phần khí của phòng, cần phải có khối lượng xanh đáng kể.
Sự an toàn
Quả của nhiều loài Actinidia có thể ăn được (kiwi, arguta, kolomikta), mặc dù một số có thể chứa chất đắng hoặc hơi độc khi chưa chín. Lá và chồi thường không được dùng làm thực phẩm. Phản ứng dị ứng với phấn hoa rất hiếm nhưng có thể xảy ra ở những người nhạy cảm.
Nếu có trẻ nhỏ hoặc vật nuôi trong nhà, điều quan trọng cần nhớ là một số loài (đặc biệt là những loài được lai tạo để làm cảnh) có thể có quả chưa chín có thể gây ra các vấn đề về tiêu hóa khi ăn với số lượng lớn. Nhìn chung, actinidia được coi là một loại cây an toàn, nhưng cần phải có sự hiểu biết thông thường khi tương tác với nó.
Mùa đông
Ở những vùng có mùa đông ôn hòa (lên đến -20°c), các loài chịu lạnh (kolomikta, arguta) có thể qua đông mà không cần lớp phủ đặc biệt, đặc biệt là nếu cây bụi đủ già và rễ được bảo vệ bằng tuyết hoặc lớp phủ. Cây con non nên được phủ bằng vật liệu không dệt, mùn cưa hoặc lá để tránh đóng băng cổ rễ.
Nếu được trồng ở những vùng phía bắc hơn, cây nho được lấy ra khỏi giàn vào mùa đông, đặt trên mặt đất và phủ bằng vật liệu cách nhiệt. Trong điều kiện trong nhà, nếu nhiệt độ giảm xuống 5–10°c, cây có thể bị héo một phần
Rụng lá và ngủ đông. Nên giảm tưới nước và ngừng cho ăn.
Tính chất có lợi
Ưu điểm chính của Actinidia là loại quả giàu vitamin, ngon, ít calo, chứa một lượng đáng kể vitamin (c, b), chất xơ và các nguyên tố vi lượng. Ăn thường xuyên các loại quả mọng này giúp cải thiện tiêu hóa, tăng cường hệ miễn dịch và tăng cường sức khỏe tổng thể.
Đối với người làm vườn, Actinidia cũng có giá trị như một loại cây leo trang trí có thể nhanh chóng phủ xanh hàng rào, mái vòm và giàn che. Tán lá ở một số dạng giống thay đổi sắc thái và hoa màu trắng/hồng phong phú tô điểm cho khu vực vào mùa xuân. Do đó, cây kết hợp các chức năng của cả cây ăn quả và yếu tố cảnh quan.
Sử dụng trong y học cổ truyền hoặc công thức nấu ăn dân gian
Trong y học dân gian, quả của một số loài Actinidia được dùng để ngăn ngừa bệnh scorbut, thiếu vitamin và các vấn đề về đường tiêu hóa. Ngoài ra còn có các ứng dụng thuốc sắc từ chồi non hoặc rễ để tăng cường sức khỏe, mặc dù bằng chứng khoa học hỗ trợ các phương pháp này còn hạn chế.
Trong nấu ăn, quả mọng được sử dụng tươi, và làm mứt, thạch và nước truyền. Người ta tin rằng việc tiêu thụ thường xuyên các loại trái cây này giúp bình thường hóa chức năng của tim và hệ thần kinh và thúc đẩy quá trình loại bỏ muối dư thừa ra khỏi cơ thể. Trong mọi trường hợp, nên duy trì chế độ ăn uống điều độ và thận trọng với các loại thực phẩm mới trong chế độ ăn uống.
Sử dụng trong thiết kế cảnh quan
Với mục đích trang trí, Actinidia đóng vai trò như một hàng rào sống hoặc một cây leo đẹp trên giàn, giàn che và vọng lâu. Trong quá trình ra hoa, một "bức màn xanh" đẹp như tranh vẽ được tạo ra, và vào mùa hè và mùa thu, cây có vẻ ngoài hấp dẫn với những quả tươi sáng (nếu thụ phấn thành công). Nó phù hợp hài hòa với các phong cách vườn tự nhiên, họa tiết châu Á và các lô đất nông thôn truyền thống.
Vườn thẳng đứng và các thành phần treo cho các loại cây leo lớn như Actinidia thường không được khuyến khích vì hệ thống rễ lớn và tốc độ phát triển nhanh của chúng. Tuy nhiên, trong các nhà kính rộng rãi có chiều cao trần nhà trên 2–3 mét, có thể tạo thành một khối xanh thẳng đứng một phần.
Khả năng tương thích với các loại cây khác
Actinidia thường được kết hợp với các loại cây bụi hoặc cây lâu năm mọc thấp một chút không che bóng cho thân dưới và cho phép rễ cây có đủ độ ẩm. Một sự kết hợp phù hợp là với các loại cỏ và hoa cảnh ưa cùng độ chua của đất (ví dụ như cây hosta, cây heuchera), nếu mục tiêu là cảnh quan trang trí.
Không nên trồng gần các loại cây trồng cần tưới quá nhiều nước hoặc có hệ thống rễ nông cạnh tranh nước. Ngoài ra, tránh đặt cây cạnh những cây lớn che khuất ánh sáng mặt trời và chủ động hấp thụ chất dinh dưỡng.
Phần kết luận
Actinidia (actinidia) là một loại cây linh hoạt và đa năng kết hợp giá trị trang trí và khả năng tạo ra những loại trái cây ngon, giàu vitamin. Một số loài và giống đã chứng minh khả năng thích nghi cao với các điều kiện khí hậu khác nhau, khiến actinidia trở nên phổ biến trong số những người làm vườn chuyên nghiệp và những người đam mê các loại cây trồng kỳ lạ. Với sự chăm sóc thích hợp, nó tạo thành một dây leo lớn với những bông hoa nổi bật và, đối với các dạng quả, quả mọng nước.
Ánh sáng, độ ẩm vừa phải mà không bị ngập úng, đất hơi chua và bón phân vừa phải là chìa khóa để canh tác thành công. Thụ phấn thích hợp (cần cả cây đực và cây cái nếu cần) đảm bảo thu hoạch ổn định. Vẻ đẹp của cây leo, hoa thơm và hương vị trái cây đặc biệt khiến Actinidia trở thành lựa chọn tuyệt vời cho khu vườn, nhà kính mùa đông hoặc thậm chí là một căn phòng rộng rãi, nơi nó có thể gây bất ngờ và thích thú trong nhiều năm.